vì em mà anh đến huyền mặc

Có số người vì tham tiền mà hy sinh ngay đến sanh mạng mình cũng không tiếc. Điều đó đủ chứng minh ma lực của tiền là như thế nào rồi. sau đó có cha con, anh em, có tôi, có người. Nam nữ vốn là âm dương. Cho nên nói: "Một âm một dương gọi là đạo, rời khỏi âm 4. Hệ thống sẽ gửi vật phẩm trực tiếp đến tài khoản của bạn. Quá trình này có thể mất tối đa 1 ngày. Xin hãy kiên nhẫn nhé. 5. Trường hợp lợi dụng lỗi sự kiện sẽ bị xử lý theo quy định của Liên Minh Huyền Thoại, tùy theo tính chất và mức độ vi phạm. Huyền thoại Dortmund tới Việt Nam. Jan Koller cùng các cựu sao Dortmund đã có mặt tại TP HCM vào tối qua. Cụ thể vào lúc 20h30, đoàn đã hạ cánh tại sân bay Tân Sơn Nhất và có hoạt động giao lưu với người hâm mộ Việt Nam. Toàn đội sẽ trải qua một vài sự kiện trước khi Các ưu đãi này có mặt tại tất cả chuyên mục game để anh em tận dụng. Thủ tục thực hiện đăng ký và tiếp nhận cực kỳ dễ dàng. Những thông tin hấp dẫn nhất liên quan đến vấn đề này sẽ được cập nhật thường xuyên tại trang chủ nhà cái Asia99 . Nội tại - Ánh Sáng Mặt Trời. Khiên Mặt Trời - Q. Leona đánh đòn tiếp theo bằng khiên của mình, gây thêm sát thương phép và làm choáng kẻ thù. Đòn đánh thường kế tiếp của Leona sẽ gây thêm sát thương phép và làm choáng mục tiêu trong 1 giây. Nhật Thực - W materi pai kelas 4 semester 1 kurikulum 2013. editor shpdarn Ngày hai mươi sáu, trong con ngõ hẹp ở hướng Đông một khu phố nhỏ, ngõ này vốn chỉ những hộ dân đã sống lâu ở đây mới biết đến. Ngày thường cũng chẳng ai qua lại, là một ngõ tắt dơ dáy bẩn thỉu. Chu Tư Đồng đeo cặp sách, hoảng loạn vì bị mấy tên côn đồ chặn lại ở góc tường trong con ngõ. Cầm đầu là một tên xăm trổ đầy mình, trong tay cầm một con dao gọt hoa quả, đang tung lên tung xuống, nhìn Chu Tư Đồng cười dâm đãng "Cô bé, dáng vẻ không tồi đấy, hay là theo anh đi, sau này anh cho em ăn sung mặc sướng, em muốn gì cũng được." Hắn nói xong, mấy tên đàn em đầu tóc nhuộm năm màu đang đứng cạnh cũng hùa theo cười ầm lên. "Đúng vậy, theo đại ca của bọn anh, sau này em chính là chị dâu rồi. Cầm đầu một đám, ai dám trêu chọc em?" Giữa tiếng cười ầm ĩ của bọn chúng, Chu Tư Đồng ôm chặt hai cánh tay, biểu tình bình tĩnh nhìn trái nhìn phải, tìm kiếm xem có đồ vật gì thuận tay không. Sau đó, cô phát hiện ra có một chai rượu nằm ở chân tường cách đó không xa, ngoại trừ cái đó thì chẳng còn vật gì khác nữa. Trong lòng nháy mắt đã nắm chắc phần nào, nhưng trước mắt cô vẫn giả vờ tỏ ra sợ sệt, nhút nhát không dám ngẩng đầu, càng không dám nói lời nào. Thấy Chu Tư Đồng không hé răng, tên xăm trổ lại tiến lên phía trước gần cô một chút, ngón tay thô ráp mang theo mùi khói thuốc cộng thêm mùi dầu mỡ, vô cùng thô lỗ sờ lên mặt cô. Sau đó hắn thấy cô gái nhỏ sợ hãi tránh né mặt khỏi tay hắn, bước chân cô lảo đảo dịch sang bên cạnh hai bước. Ba tên côn đồ đứng đằng sau thấy thế, vội vàng ồn ào. "Âyy, thật ngây thơ." "Đừng nói vẫn còn là xử nữ nhé, chậc chậc." "Ai, lão đại, đợi lát nữa anh chơi xong rồi, có thể cho bọn em cũng được sảng khoái chút không?" Tên cầm đầu nghe vậy, quay người lại, bàn tay dùng sức đập vào gáy tên vừa nói một cái, mắng "Cô gái của tao mày cũng dám mơ tưởng, mày ăn gan hùm mật gấu rồi à?" Tên kia bị đánh một cái liền lảo đảo, vội vàng cười cười đáp lời "Em nào dám đâu đại ca. Em chẳng phải chỉ đùa với anh chút thôi không phải sao?" Tên cầm đầu vừa lòng, xoay người lại nhìn Chu Tư Đồng, trong giọng nói nhiều thêm vài phần không kiên nhẫn "Rốt cuộc là chịu hay không chịu? Nói một lời rõ ràng đi. Bất quá, hôm nay nếu em ngoan ngoãn làm anh đây hài lòng, đồng ý làm người của anh, vậy em chắn chắn sẽ được lợi. Nhưng nếu câu trả lời không khiến anh hài lòng, vậy mấy người anh em ở đây em cũng thấy rồi, vẫn đang đứng xếp hàng đấy." Hắn dâm đãng cười cợt, chỉ chỉ mấy tên đàn em phía sau. Cô gái nhỏ trước mắt nghe vậy bị doạ sợ giật nảy mình một cái, cẳng chân mềm nhũn như sợi mì ngâm nước, cả người dựa vào vách tường trượt xuống. "Cô bé này thật nhát gan, chưa gì đã thế này là sao? " Một tên côn đồ chỉ vào Chu Tư Đồng cười nói. Một tên khác miệng chậc chậc hai tiếng, cũng cười nói "Mày đừng vội nói, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn sợ đến trắng bệch này đi, thật đúng là con mẹ nó câu dẫn người khác." "Xem ra, lão đại chúng ta đúng là tốt số, vừa được tiền vừa có người đẹp, mấy chuyện tốt như vậy đều đến trên người đại ca chúng ta......" ..... Ba tên kia càng nói càng quá lời, tên xăm trổ trước còn cười, nhưng nghe được câu cuối cùng kia, hắn nhíu mày, xoay người quát lớn nói "Con mẹ nó chúng mày nói nhiều quá đấy, còn tiếp tục nói lung tung bậy bạ nữa, tao cắt đầu lười chúng mày! " Mà đúng lúc đó, cô gái vừa mới nãy còn ngồi dưới đất, cả người mềm nhũn như vũng bùn đã nhanh tay vơ lấy chai rượu nằm trên mặt đất gần đó, dùng sức đập lên bức tường bên cạnh. Theo sau đó chỉ nghe được âm thanh loảng xoảng, chai rượu bị đập vỡ loang lổ những mảnh thuỷ tinh sắc nhọn. Chu Tư Đồng đột nhiên đứng bật dậy, giống như con báo núp trong bụi cỏ từ lâu bỗng lao lên vồ lấy con mồi trong tầm ngắm của nó, cầm chai rượu vỡ trong tay, gắt gao đè vào động mạch trên cổ của tên xăm trổ, lạnh giọng hỏi "Là ai đưa tiền cho các người tới đây?" Bốn tên côn đồ bị một màn này doạ sợ đến ngây người. Bọn chúng trước giờ đều nghĩ chẳng qua chỉ là đứa con gái yếu ớt nhu nhược mà thôi, không nghĩ tới cô lại có thể hành động liền mạch dứt khoát không chút dây dưa như vậy, nhanh mà chuẩn, tàn nhẫn mà cay độc, trước khi bọn chúng kịp có phản ứng đã khống chế được tên cầm đầu. Đổi lại là bọn chúng, cũng chưa chắc có được bản lĩnh như vậy. Ba tên côn đồ kia chỉ là mấy tên nhãi mới bước chân vào nghề, vừa thấy thế đã bị doạ sợ đến môi lập bập run rẩy. Tên cầm đầu là kẻ từng trải, hắn đột nhiên cười nhạo một tiếng "Xem chúng mày kìa, con bà nó, mới có chuyện nhỏ thế này mà đã doạ chúng mày sợ tới mức......" Vừa nói hắn vừa xoay người tránh đi chai thuỷ tinh trên cổ. Nhưng Chu Tư Đồng càng nhanh tay hơn. Trên tay cô dùng một chút lực, mảnh thuỷ tinh sắc nhọn cứa vào cổ hắn, dòng máu đỏ tươi chảy thẳng xuống miệng thuỷ tinh xanh. "Mày mà động đậy, tao sẽ cắt động mạch của mày." Cô vừa uy hiếp hắn, tay dường như tăng thêm chút lực, mảnh thuỷ tinh sắc nhọn lại cứa vào thịt thêm một chút. Tên xăm trổ bây giờ mới biết sợ. Chân hắn nhũn ra, nói chuyện lắp bắp "Bà cô của tôi. Chúng ta có chuyện gì từ từ nói, đừng động tay động chân." Chu Tư Đồng không để ý mấy lời vô nghĩa của hắn, ngược lại ánh mắt sắc bén nhìn về phía ba tên đàn em, lại hỏi một lần "Rốt cuộc là ai cho chúng mày tiền, kêu chúng mày tới đây?" Ba tên này kinh nghiệm rõ ràng không bằng tên xăm trổ, hỏi bọn chúng thì càng dễ biết được hơn. Ba tên đàn em liếc nhau, lại lén nhìn tên xăm trổ, một tên run run rẩy rẩy nói "Là, là, bọn tôi cũng không biết cô ta là ai. Chính là một cô gái dáng vẻ khá xinh đẹp, so với cô chắc cũng không khác biệt lắm, cô ta cho lão đại bọn tôi một số tiền lớn, để lão đại bọn tôi tới đây đợi cô, nói, nói, để bọn tôi hù doạ cô." Chu Tư Đồng nhìn vào mắt hắn, suy xét trong lòng một chút, biết người này nói hẳn là nói thật. Vì vậy cô ngẩng đầu, nói với mấy tên đàn em kia "Chúng mày ngay lập cút ngay cho tao, lăn được càng xa càng tốt." Nếu là cả bốn tên cùng lên thì cô không nắm chắc được phần thắng, nhưng nếu chỉ còn một mình tên xăm trổ thì cô vẫn có thể đối phó. Ba tên đàn em vừa nghe cô nói lời này, như được đại xá, xoay người liền co giò chạy. "Ai, bọn nhãi ranh chúng mày, liền mẹ nó quẳng tao lại như vậy hả?" Tên xăm trổ hô với theo ba tên đàn em kia, nhưng ba tên không tên nào quay đầu lại cứu hắn. Bên tai lại nghe được một tiếng cười lạnh, hắn ta sợ tới mức cả người run run, suýt chút nữa là tiểu ra quần. "Mới có chút can đảm này mà đã dám ra ngoài gây chuyện?" Tên xăm trổ vừa nói vừa nức nở "Bà cô, ta sai rồi. Ta cũng không dám nữa, về sau thấy cô ta rẽ đi đường khác, vậy được không?" Chu Tư Đồng không để ý đến hắn, chỉ khẽ di chuyển chai rượu trong tay, thuỷ tinh lạnh lẽo sắc nhọn hướng lên trên, cuối cùng dừng lại bên tai hắn. "Trước kia tao nghe người ta nói, một người bị cắt mất lỗ tai, trong một tiếng nếu kịp thời được đưa đến bệnh viện thì còn có thể cứu chữa, nhưng nếu chậm hơn, đến mạng cũng không còn. Cũng không biết có phải thật không, nên hôm nay muốn thử một lần xem sao." Ngữ khí bình đạm lạnh lùng, lại mang theo vài phần tuỳ hứng, tựa như chỉ đang bàn luận với hắn chuyện lát nữa sẽ đi đâu ăn bữa cơm. Tên xăm trổ nghe xong, chỉ cảm thấy đũng quần nóng lên, theo đó tiếng nước tí tách theo ống quần nhỏ giọt xuống, hẻm nhỏ ngay lập tức tràn đầy mùi nước tiểu. Chu Tư Đồng có chút ghê tởm lùi lại hai bước. Tên xăm trổ trong lòng thở phào nhẹ nhõm, nghĩ thấy cơ hội đã tới, liền nhanh chân chạy trốn. Nhưng ngay sau đó hắn cảm thấy một cơn đau nhói lên từ bả vai, hắn không khỏi kêu lên đau đớn, ngã trên mặt đất. Chu Tư Đồng lúc này phủi phủi hai bàn tay, nhìn chai rượu vỡ đang cắm thẳng trên vai tên xăm trổ, cô cười nói "Dạy cho mày một bài học, xem mày sau này còn dám tuỳ tiện chặn đường con gái nhà người ta không." Dứt lời, lại một chân tàn nhẫn đá vào bụng của hắn, tên xăm trổ ôm bụng không ngừng kêu rên, cảm thấy lục phủ ngũ tạng bên trong đều nhộn nhạo. Ngay sau đó Chu Tư Đồng cúi xuống, nhìn hắn cong mắt cười "Mau đi bệnh viện đi, đừng để mất máu quá nhiều rồi chết ở đây. Hiện tại tao không muốn phải mang theo cái tội danh giết người đâu." Dứt lời, cô nhấc chân bước vòng qua hắn, nhìn phía lối ra của con ngõ rồi đi thẳng. Ở Việt Nam, các tác phẩm của Huyền Mặc đã xuất bản bao gồm Trọn kiếp yêu, Tình yêu còn mãi & Vì em mà anh đến. Đứng trên quan điểm cá nhân mình mà nói, Vì em mà anh đến là tác phẩm mình thấy hay nhất trong số đó. Nhìn chung khi đọc tác phẩm này, mình mới có cảm giác “phù hợp”. Khi đọc Trọn kiếp yêu & Tình yêu còn mãi, mình luôn có cảm giác “chưa tới”, còn non nớt đây là đánh giá về tác phẩm chứ không nói tới tuổi tác hay vấn đề cá nhân với tác giả, còn “thiếu” rất nhiều mới đạt được sự hoàn chỉnh. Đặc biệt là giữa một rừng ngôn tình Trung Quốc lấy bối cảnh hắc đạo, hào môn thế gia mà nói, trước những tên tuổi lớn với mình là Quan hệ nguy hiểm, Trọn kiếp yêu & Tình yêu còn mãi là những tác phẩm nghiêm túc, có sự đầu tư nhưng thực sự chưa “đến độ”. Mình cảm thấy để có thể viết hay và sâu về những đề tài như vậy cần tới nhiều yếu tố, chứ không chỉ đam mê, tài năng văn chương và trí tưởng tượng là được. Bởi vậy khi cuối cùng cũng đọc được một tác phẩm lựa chọn bối cảnh hiện đại, đơn giản như Vì em mà anh đến, mình cuối cùng cũng cảm thấy ổn, “chín tới”. Tuy nhiên không vì bối cảnh gần gũi mà câu chuyện trở nên sơ sài, mà ngược lại thì đúng hơn. Cốt truyện lúc đầu tưởng chừng như ngôn tình thanh xuân vườn trường nhẹ nhàng, nhưng cuối cùng lại hóa ra đẫm nước mắt, sự tuyệt vọng và hy vọng đan xen, những bí ẩn quyện vào nhau như cà phê sữa đá. Ban đầu là một lớp sữa đặc và một lớp cà phê đen rành rọt, sau lại dần dần hòa vào nhau, quyện lại trong một xoáy ốc. Một ly cà phê tuy đắng nhưng vẫn vấn vương vị ngọt, càng thưởng thức càng thấy cuốn hút. Nếu các bạn quyết định đọc tác phẩm này, mình chỉ khuyên là hãy chọn một thời tiết phù hợp, sắp xếp thời gian và để dành cho nó sự kiên nhẫn kèm theo một tâm trạng tốt. Bởi giả như tâm trạng bạn không tốt, đang cần tìm câu chuyện để giải tỏa, để tạm thời lánh khỏi thực tại, hoặc đon giản là không thể kiên nhẫn nghiền ngẫm từng câu chữ, bạn sẽ ném cuốn truyện / điện thoại đi ngay lập tức. Và ước chừng khoảng 70% bạn sẽ không cảm thấy đủ hứng thú mà tìm lại đọc, vì thấy nó quá rắc rối. So… hãy dành cho cô nàng đỏng đảnh này chút đầu tư nhé. Câu chuyện xoay quanh cô bé Duy An, sinh viên khoa sơn dầu của trường đại học G. Mở đầu câu chuyện và xuyên suốt sau đó là tình cảm gần như đơn phương của cô bé bình thường cực kỳ Duy An dành cho cậu bạn bad boy kiêm hot boy của trường – Kiều Ngự. Thầm mến cậu bạn này từ khi hai người cùng học cấp 3, nhưng do tính do dự, tự ti và nhút nhát mà mãi Duy An không thể bày tỏ. Đến khi cô bạn cùng phòng Trình An Ni tác động, cô mới quyết tâm thử bày tỏ một lần, không ngờ sau khi chờ đợi một lúc lâu, cô bé lại bắt gặp người mình muốn hẹn đi cùng Trình An Ni. Hóa ra bạn trai của Trình An Ni cùng phòng cô là Kiều Ngự mà cô thầm thích bấy lâu. Dĩ nhiên cô bé ngoan ngoãn của chúng ta đành đau khổ và âm thầm rút lui. Nhưng tình cảm ấp ủ bao năm sao có thể nói mất là mất luôn được? Duy An đã có hành động giải tỏa tâm sự khá lạ lùng, là giấu từng lá từng lá thư tình vào vô số những cuốn sách trong thư viện mênh mông của trường đại học. Cô bé coi đó là dấu chấm hết, và muốn nhẹ nhàng âm thầm thả tình cảm của mình đi như vậy. Tuy mình đánh giá hành động đó hơi ngốc nghếch, mang đúng màu sắc của dân nghệ thuật, nhưng cũng dễ dàng đồng cảm. Cái cảm xúc muốn từ bỏ nhưng không hoàn toàn cam tâm để tình cảm ấy âm thầm ra đi chắc hẳn ít nhiều trong số chúng ta từng trải qua. Tuy nhiên chính hành động ấy lại lôi kéo theo những rắc rối sau này. Một Duy An an phận thủ thường, nhút nhát, tự ti nhưng có trái tim chân thành, có sự bướng bỉnh và quyết tâm của bản thân, đã phải trải qua nhiều lần bị đùa cợt, bị giẫm đạp lên tình cảm, lên niềm tin và lòng chân thành, từ chính những người mà cô dành tình cảm cho. Vậy nhưng giữa những đau đớn đó, có một người đã xuất hiện và luôn ở bên cô. Tống Thư Minh xuất hiện ở thư viện đại học G, thoắt ẩn thoắt hiện, gần như luôn có mặt vào những khoảnh khắc, giấy phút đen tối nhất cuộc đời sinh viên của Duy An. Nhưng hóa ra anh cũng không nói thật… Câu chuyện tiếp diễn với những tình cảm và mối quan hệ phức tạp của Duy An với Kiều Ngự, Trình An Ninh, mối quan hệ mập mờ nhưng ấm áp với Tống Thư Minh, tình cảm bạn bè dù ngốc nghếch giản đơn nhưng chân thật với Cố Mộng Mộng & Triệu Chí Ma. Tình tiết được đẩy lên đỉnh điểm khi niềm tin và tình cảm của Duy An bị vùi dập bởi chính người đã hứa sẽ chúc cô sinh nhật vui vẻ, khi tài năng duy nhất của cô bị hủy hoại, khi ngay đến người cô luôn tin tưởng cũng nói dối cô. Duy An sẽ trải qua tất cả mọi chuyện ra sao? Rốt cuộc tình cảm của Kiều Ngự là gì? Tống Thư Minh là ai, từ đâu đến? Hãy kiên nhẫn và rồi bạn sẽ tìm được đáp án khi gấp trang sách lại. Đối với cá nhân mình, dấu hỏi duy nhất mà Huyền Mặc còn bỏ ngỏ chính là làm thế nào mà Tống Thư Minh gặp được Duy An của năm mười chín tuổi? Làm thế nào mà anh có thể thoải mái đi đi lại lại như vậy? Cảm giác như đang xem một bộ phim có chi tiết huyền bí kiểu Mỹ vậy. Tuy không bao trùm toàn câu chuyện, khiến câu chuyện mang màu sắc Liêu Trai, nhưng chính cái chi tiết đó lại là cái đinh của toàn bộ tác phẩm, tựa như khi xem phim Cuộc đời của Benjamin Buttons ấy. Còn việc Tống Thư Minh lúc đó và Tống Thư Minh mười năm sau là hai người hay là một, hay sau này hai người đó có gặp nhau không… thì chẳng phải đã quá rõ ràng hay sao? Cũng có bạn nói không rõ sau này Duy An có bị bệnh nữa không, có chết trẻ nữa không, thì riêng mình lại thấy chi tiết ấy không đề cập tới là hợp lý, để cho mỗi độc giả một khoảng trời riêng cho họ suy đoán, mơ mộng. Quan trọng là Duy An của chúng ta đã tìm được đúng người ấy, và hạnh phúc. Về các nhân vật, tôi cảm thấy thương và tội nghiệp cho Duy An. Đa số trong chúng ta đều ít nhiều lâm vào hoàn cảnh của cô ấy một con người bình thường, dễ dàng chìm nghỉm trong đám đông. Duy An còn có phần đáng thương hơn khi bị cuộc sống tước đoạt rất nhiều thứ gia đình hạnh phúc, tình thương yêu, tình bạn,… Cô không có gì hơn người, nhưng những thứ ít ỏi tội nghiệp mà cô có cũng liên tục bị thử thách, bị cướp đi. Hết người này tới người khác, hết lần này tới lần khác cô bị vùi dập, đến cuối cùng cô cảm thấy tất cả mọi thứ đều đã bị hủy hoại mất rồi… Không biết sau này Duy An thành công, giỏi giang tới đâu, nhưng những nỗi đau, những mất mát và bi kịch cô trải qua, không phải là những gì mà một cô bé cần phải hứng chịu. Duy An không phải người con gái yếu đuối, chỉ biết khóc lóc than thân trách phận. Sau những nỗi đau, đối mặt với những mất mát, những khinh bỉ dè bỉu, cô biết giấu nỗi đau đi mà tiến lên. Nhưng một cô gái mười chín tuổi thì sức chịu đựng cũng chỉ có hạn, nhất là trong khoảng thời gian ngắn ngủi như thế. Ai mà không rơi nước mắt? Rất may, Tống Thư Minh đã xuất hiện, đúng như những gì anh nói “Vì em mà anh đến.” Sự xuất hiện của anh tất cả đều chỉ vì Duy An, vì muốn cho cô trải qua một thời đại học êm ả, một tuổi thanh xuân ít khổ đau và nhiều hạnh phúc mà thôi. Tống Thư Minh là mẫu đàn ông thành đạt, hơi có tuổi so với Duy An thời đại học, cũng là kiểu người chồng, người yêu mẫu mực. Sự chiều chuộng vô điều kiện của anh với Duy An là có lý do, có hoàn cảnh phù hợp và chính đáng, chứ không phải mù quáng vô lý như nhiều soái ca ngôn tình khác. Nỗi đau mất đi người thương yêu cùng với cơ hội thay đổi quá khứ đau thương của người ấy, hai thứ đó cùng áp lực thời gian đã nhào nặn nên một Tống Thư Minh như thế. Có lẽ nếu trong trường hợp khác, hoặc giả như chính anh trước khi mất vợ và có được cơ hội nghìn vàng khó đổi này, Tống Thư Minh sẽ không thể được bao dung, độ lượng và “đúng lúc” như vậy. Tống Thư Minh chắc không phải kiểu nam chính điểm mười, nhưng anh và Duy An xứng đáng được hạnh phúc sau tất cả mọi chuyện. Mình có rất ít cảm xúc với Kiều Ngự và Trình An Ni. Nhìn chung là ghét bỏ. Họ thực sự là một cặp trời sinh với nhau. Dù là trước hay sau khi Tống Thư Minh xuất hiện, họ đều là hiện thân của những đứa trẻ giàu có ích kỷ, tự phụ và độc ác. Con người ta có thể nhiều lỗi lầm, nhưng chà đạp và sỉ nhục lên sự chân thành, lên hoàn cảnh khó khăn của người khác thì khó mà tha thứ. Trình An Ni thì rõ rành rành là một tiểu thư nhà giàu đỏng đảnh, ích kỷ, độc ác, thực sự độc ác. Còn Kiều Ngự ư? Có bao nhiêu phần trong cách cư xử của anh ta, kể cả sau khi Tống Thư Minh xuất hiện, là tình cảm yêu mến Duy An từ trái tim, còn bao nhiêu là sự ích kỷ, muốn mình là nhất? Cái kiểu “không cần nhưng cũng giữ khư khư” ấy thật ấu trĩ. Dù Kiều Ngự sau này ít nhiều cũng có thay đổi, ít nhất độc giả có thể cảm nhận tình cảm lúc cuối này anh ta dành cho Duy An là thật, song vẫn chẳng thể chuộc lại tất cả. Anh ta đã tàn nhẫn với một Duy An vô tội biết chừng nào! Nói chung không thể review quá rõ ràng, sợ ảnh hưởng đến sự hứng thú và nhận định của các bạn khi đọc, thành ra có thể các bạn sẽ thấy vòng vèo và mơ hồ. Lúc nào đọc xong truyện, hẳn các bạn sẽ hiểu những điều mình muốn nói. Đây là một câu chuyện không đơn giản, có phần hơi hại não một chút, nhưng thực sự đáng đọc, ít nhất theo ý kiến của mình. Vì Em mà Anh đến - Huyền Mặc ‹ › Thiết lập Cỡ chữ LớnChuẩnNhỏ Khoảng cách dòng TăngChuẩnGiảm Chế độ TrắngĐenSepiaHồngXanhTímNgọc Khi chúng ta còn trẻ, aicũng đã từng bốc đồng mà yêu phải ma đó, ba người đang đứngở ngã tư đường, khi chiếc xe chở hàng lao tới, Kiều Ngự đã kéo tay cô gái đứng đối diện, hai người họ cùng lùi về phía sau để tránh, cô nhớ mình đã đứng sững nhìn chăm chăm vào động tác của anh, thế cờ ba người, và cô đã bị hất ra khỏi thế cờ đó....Trong câu chuyện vềquãng thời gian thanh xuân, họ từng là những người bạn không có gì là không nói, vì vậy cuối cùng chẳng có gì để nói."Nếu có thể... giúpem lấy lại cuốn nhật ký, em muốn biết, tại sao chuyện lại thành ra thế này, và tại sao... em mãi chỉ nhớ mình anh ấy."Tác giảHuyền MặcThuộc chòm sao Song Tử,là một tác giả trẻ ở Bắc Kinh, thích đọcsách, trong lòng luôn tâm niệm rằng, câu chữ chính là thứ bất diệt với thời gian, là biểu tượng của nền văn minh nhân phong của Huyền Mặcvô cùng hoa mỹ, phóng khoáng. Huyền Mặc yêu thích văn hóa truyền thống và mong muốn kiếp này có thể dệt nên thật nhiều giấc mộng hoa lệ. Lúc đó, ba người đang đứng ở ngã tư đường, khi chiếc xe chở hàng lao tới, Kiều Ngự đã kéo tay cô bạn đứng đối diện, hai người họ cùng lùi về phía sau để tránh, cô nhớ mình đã đứng sững nhìn chăm chăm vào động tác của anh, thế cờ ba người, và cô đã bị hất ra khỏi thế cờ đó. … Trong câu chuyện về quãng thời gian thanh xuân, họ từng là những người bạn không có gì là không nói, vì vậy cuối cùng chẳng có gì để nói. “Nếu có thể… giúp em lấy lại cuốn nhật ký, em muốn biết, tại sao chuyện lại thành ra thế này, và tại sao… em mãi chỉ nhớ mình anh ấy.” Tác giả Huyền Mặc Chòm sao Song Tử, là một tác giả trẻ tuổi. Sống ở Bắc Kinh. Đã bắt đầu sự nghiệp sáng tác được bảy năm, thích đọc sách, trong lòng luôn tâm niệm rằng, câu chữ chính là thứ bất diệt với thời gian, là biểu tượng của nền văn minh nhân loại. Văn phong của Huyền Mặc vô cùng hoa mĩ, phóng khoáng. Huyền Mặc yêu thích văn hóa truyền thống và mong muốn kiếp này có thể dệt nên thật nhiều giấc mộng hoa lệ. Tham khảo thêm Vị Hôn Thê Bá ĐạoTham khảo thêm Vì Vợ Là Vợ AnhTham khảo thêm Vô Kỵ Triệu MẫnTham khảo thêm Vợ Nhỏ Mang Thai Hộ Của Đại ThúcTham khảo thêm Vợ Ơi Theo Anh Về Nhà

vì em mà anh đến huyền mặc